Header Ads

Những lần cuối

1. chị đã không biết lần mình tạm biệt nhau ở sân bay đó sẽ là lần cuối mình gặp nhau ở danh nghĩa người yêu
nếu biết,
nếu biết chắc chị sẽ không bao giờ rời xa cái ôm cuối cùng của em, chị sẽ không bước qua cánh cửa đó để đi đến nơi xa này, chị sẽ ở lại đó mãi mãi.
bên em mãi mãi.

Radio94rec - ứng dụng nghe vov VN tốt hơn cho dù mạng yếu

2. Hôm đó là một ngày mưa tầm tã, tớ ghé nhà cậu để đưa lại cậu chiếc mũ bảo hiểm ¾ của tớ. Tớ gặp cậu và người yêu cậu. Mình nói chuyện vài câu thăm hỏi đơn thuần trong lúc tớ chờ tạnh bớt mưa rồi về. Lúc ấy cậu vẫn còn khoẻ mạnh, nụ cười cậu vẫn tươi, quấn quít hạnh phúc bên cô người yêu. Hai người là kiểu tình yêu cả đời này người ta ước được có. Dễ thương vậy đó. Vậy mà..
Tớ đã không biết lúc tớ rồ máy xe chạy đi trong làn mưa đó sẽ là lần cuối mình gặp nhau.
Tớ còn chưa bao giờ chào tạm biệt cậu.
Bây giờ tớ ở xa cậu 8000 cây số, cậu đi vào giai đoạn cuối, tớ gửi những tin nhắn nhạt nhẽo vô vọng, cố nói với cậu vài câu cố lên.. dù tớ biết cậu đang điều trị đau đớn chẳng cầm nổi điện thoại đâu. Vài ngày sau tớ nhận được tin nhắn cậu reply, những câu cảm ơn, tớ mừng rỡ nhắn lại ngay. 2,3 lần reply thôi cũng đủ để tớ biết người trả lời cho tớ là người yêu cậu, tớ biết cách cậu nhắn cho tớ không phải thế. Thế là tớ không nhắn nữa, cũng chẳng biết làm gì nữa. cậu phải lo chiến đấu với sống chết, làm gì có sức trả lời tin nhắn. Tớ biết cậu đau đớn nhiều, tớ muốn được về thăm cậu. Hay chỉ là ước gì có thể được tương tác với cậu để nói những câu tình cảm trước khi không thể,
Làm sao giờ cậu.
Cậu đau đớn lắm phải không?

3. có những người dù họ vẫn sống chung một bầu trời với mình thế đấy, nhưng mình mãi mãi, mãi mãi không thể nào chạm đến họ được nữa. Vài lời gay gắt, những cuộc hiểu lầm nhỏ rồi to, cãi vã, phản bội, hay đơn giản chỉ là thời gian kéo cả hai dần xa đến mức chỉ còn lại những thói quen hời hợt, dễ dàng vỡ tan đi khi niềm vui khác đến.
Một ngày, tôi nhìn người tôi cùng ngồi chung một yên xe, chia nhau một căn phòng, những buổi cà phê, những câu chuyện, những bí mật thầm kín nhất, lướt ngang qua tôi như thể chưa từng quen biết.
Con người, thật ra rất mong manh và tàn nhẫn.

4. Ngày hôm đó, cậu thức dậy, trang điểm nhẹ rồi đi làm ngày đầu tiên. cậu bảo tôi cứ ở lại phòng cậu nếu muốn, hưởng máy lạnh đi, 6h cậu sẽ về. Tôi bảo cậu đi làm mau đi kẻo trễ, tí nữa tôi về, mai rồi sẽ lại qua. Cậu cười rồi nói vài câu bông đùa hài hước như thường lệ, cậu luôn rất vui tính. bên cậu tôi cười rất nhiều. Rồi cậu đi. Mai mình sẽ lại gặp, hay tối nay, bất cứ lúc nào
Đó là điều chúng ta đã nghĩ đơn giản thế,
nhưng sự thật là chưa bao giờ có ngày mai đó. Công việc đó cuốn cậu đi, và những drama khác cuốn chúng ta đi. Lần sau đó tôi bước vào căn phòng đó, cậu không còn nhìn vào mắt tôi nữa. Lần sau đó nữa, uhm, không có lần sau đó nữa. Sau đó cũng không còn căn phòng đó nữa…
Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi vì đã không biết đó là lần cuối mình cười với nhau.

No comments