Em ... Vậy đi nhé
Ngày ấy trời xui đất khiến thế nào mà e thi vào c.a lại chọn ngay
trinh sát nằm vùng.Ba mẹ e khuyên hết ý rằng e chỉ hợp ngồi văn phòng
thôi.mà e nào có chịu.rồi cuộc đời e nó bôn ba từ đây
Kỉ luật bên c.a rât nghiêm ngặt.con gái chứ e cũng k dc nương tay.học võ e cũng bị tẩn nhừ người
Thầy bảo.ko làm thật khi va chạm bọn giang hồ trộm cướp nó ko có nương đâu.cho nên e cũng gọi là có miếng võ phòng thân.rồi e dc đi làm nhiệm vu.
Lần đầu của e trong vai cô gái tiếp viên cafe.nào giờ e có mặc váy nào qua gối đâu vậy mà giờ công việc bắt e phải theo.rồi môi thì đỏ chót.uýnh cả kg phấm lên mặt.e bưng cafe chứ có phải bia ôm đâu mà nhiều khách kg lịch sự cứ nhè cái mông e mà vả....cũng muốn bẻ loại tay của chúng lắm mà ráng nhịn cười cho xong.rồi mục tiêu của e cũng tới.hắn chọn một góc khuất tầm nhìn hút thuốc.e sợ 2 chân cũng run lắm.lần đầu va chạm tội phạm ma túy...má ơi....con sợ.lòng e run...tới nỗi bưng cái mâm cfe nó kêu lẩy bẩy...đồng nghiệp sợ e làm bứt dây động rừng nên vỗ vai e trấn an.e bưng cfe ra cho hắn và hỏi
E: a ơi .có cần e ngồi đây....không?
Hắn: ( đưa mắt nhìn e) không!!
E: a lấy thuốc hút chứ??
Hắn: ko thấy điếu thuốc trên tay tôi sao mà hỏi.
E: hihi...a khó tính quá hà...
Hắn: ngồi xuống!!!
E cứ như con mèo ngoan.hắn bảo e ngồi e ngồi xuống cái một lòng thì thầm tự nhủ" một hồi m biết tay bà"...
Rồi tên thứ 2 cũng xuất hiện.hắn mang theo một túi đen.ngồi xuống kế tên kia.vừa ngồi xuống hắn lấy tay sờ đui e.đậu xanh rau má ..nào giờ chưa có người iu để sờ mà giờ bị mấy thằng tội phạm dê như vậy nhục quá .nhưng thôi.e hi sinh vì sự nghiệp.e giả vờ đạp chân nó.
- em: úi e xin lỗi a nha...a uống j e pha cho
- hàng mới hả đại ca?? Cho a ly sữa e nha. Hắn định lấy tay sờ ngực mình thì mình né sang một bên
- em: đậu xanh rau má a nha
Bổ lắm í ( e cười thầm ; tao chửi m í kkk)
- ua cũng dc e...
Rồi hắn quay sang nhìn dáo dát đưa cho tên kia một bịch trăng trắng ....e vào xong lấy ly nước bưng ra.ngay lúc tên kia đang chụp gói trắng.e đặt ly xuống nhìn đồng nghiệp ra ám hiệu...e la lên
" a"!" A kinh doanh bột tắm trắng ha??"
Các bạn biết ko??? Mặt 2 tên đó ko còn một giọt máu vì cái miệng mình la lớn quá...
Rồi 2 đồng nghiệp nam ập vào.chúng đẩy e ra.làm e ngã nhào vô bàn của một a ngồi uống cfe một mình.e đang định đứng lên rược theo bọn chúng thì một bàn tay nắm e lại và la e "cô ngồi núp đây đi.chạy lạng quạng chúng bắn chết giờ.giang hồ xử nhau đấy.để yên đi" không lẽ giờ nói rằng : a ah e la c.a? Thì sẽ bị kỉ luật lộ thân phận.thôi thì vai đầu tiên đóng cho đạt .e cũng ngồi núp với a ta.a ấy lấy dt ra va nói " phải quay phim đưa fb mới dc.cảnh hay"
" haiz...giới trẻ giờ e cũng chả hiểu ra sao?" Vừa suy nghĩ thì đạn từ đâu bay lạc vô dt a ngồi núp với e.nó bể tan tành.cái gương mặt ấy mà đi thi thách thức danh hài bảo đãm giựt 100 củ....haha....e cười...khoái chí...thì a ấy quay qua e nhìn e với ánh mắt hình ziên đạn...
E thấy mình cũng hơi zô ziên .nên ráng nín cười như nín địt í.
- em: e xin chia buồn cùng a...xem như của đi thay người vậy
- anh ta: ( mặt thỉu não) iphone7 ...mới mua"!!
Thốn chưa??? Chắc mới mua định khoe thì ......e lại cười tiếp....
Bỗng cái bàn lao về phía e.e chưa kịp ngậm cái miệng lại thì a ấy ôm đầu e và đỡ dùm e cái bàn ấy....đùng !! Tiếng súng bắn chỉ thiên.2 tên đã bị tóm gọn.e xoay lại nhìn a ấy ngất đi từ lúc nào....sau đó
...e phải vào bệnh viện chăm sóc a í mấy ngày.nhưng a í vẫn nghĩ e chỉ là cô nhân viên bưng cafe
Vào bệnh viện e thay đổi trang phục và bỏ lớp makeup .e đeo chiếc kính cận .bước vào phòng
-em: a khỏe rồi chứ?
- anh: e...e ..là??
- em: ah....người a hứng dùm chiếc bàn í
- anh: e nhìn dễ thương hơn khi nãy....sao e lại đi làm tiếp viên cafe???
Em vừa gọt cam cho a ta vừa suy nghĩ lí do.j đây ta?? Ah
- em: dạ....ba má nghèo...e ko có tiền đóng học phí...nên phải đi làm thêm
A ta nhìn e ánh mắt thương cảm rồi nói
- anh: hay e làm thêm công ty a đi.đỡ hơn phải làm tiếp viên bị người ta.....
- em: dạ e cảm ơn lòng tốt của a .nhưng...má e dặn ra đường đừng nên tin ai hết.thấy a cũng khỏe...e thăm chút e đi nhé.chào a!!!
A ta chưa kịp nói câu nào e đã vội rời khỏi phòng.ở lại hồi chắc lộ mất thôi.
Về cơ quan e bị sếp la vì k theo sát a e tác chiến.e giải thích vì cứu người mới rời đội thì dc sếp tha vì lần đầu làm nhiệm vụ.e học hỏi các a c rất nhiều .khi vào cuộc ai ai cũng nhìn rất nghiêm và hết lòng phục vụ cho đất nước.họ bỏ lại vợ con..gia đình ngày đêm làm nhiệm vụ mà ko một lời ca thán.bị thương hay hi sinh thì họ vẫn ko than thở.chỉ biết rằng nghề này là những chiến sĩ thầm lặng...
PHÁ ÁN THỨ 2
VŨ TRƯỜNG XOX club
vai diễn lần này của e là vũ nữ...e phải tìm ra những bằng chứng nhóm tội phạm sử dụng matuy.thuốc lắc .ma túy tổng hợp.kekain...v..v
Lần này e phải đi thăm dò cách ăn mặc đi đứng của những cô gái ấy cả nửa tháng....học makeup.học nhảy.học múa cột....nhiều khi e cũng khâm phục các cô ấy...e học võ.nên việc uống dẽo .nhún nhảy e rất cứng...haiz....mệt thật.
Trang phục cũng ko nhiều vải.nhiều khi áo chỉ còn bằng một chiếc áo ngực...váy thì ngắn...ôi..thôi
Vào xox club e xin mãi mới dc.vì họ nhìn e k giống vũ nữ....phải kêu một tên ma cô dc đút tiền trước bảo lãnh thì họ mới tin.
E vào cả tuần mà ko thấy những tên dử dụng ma túy ở đâu.chỉ thấy lúc về có 3 4 tên biểu hiện ngáo thuốc..tìm hoài k ra manh mối đội e cũng nản...
Rồi vô tình hôm ấy...e đang vào wc .ngồi trong một phòng thì nghe tiếng rù rì của 2 đứa con gái ở ngoài.e ráng lắng tai nghe thì chúng nói với nhau là sẽ có đại tiệc matuy ở phòng 507 .e hiểu ra bọn chúng chỉ hành động ở phòng vip thôi.
E liền móc dt gọi đồng nghiệp.một a giả làm phuc vụ.e nhờ a kiếm khách dùm e phòng kế bên.và 2 a nữa đang đóng vai dân chơi trà trộn với bọn chúng. E chạy ra khỏi wc. Tìm kế tiếp cận bọn chúng.chúng đông quá dù e có vào dc cũng khó đối phó.e ra hiệu a bồi bàn rằng bọn chúng đang lên. E lót tót theo sau.vào phòng 506 .có 4 người khách và đi vào cùng e còn 3 em nữa.e vô cùng bất ngờ gặp đúng a ta.e vờ k quen.nhưng mấy a kia k chọn e.e đành ngồi kế a ấy
-em: chào a! ( nụ cười méo xệch)
-anh: ( a ta thì thầm vào tai e) e nhiều công việc nhỉ?? Vậy chắc e cũng đi qua đêm phải k??a đang cần!!"
-em:(thiệt tình nghe tới chữ qua đêm e muốn tán hắn một cái và bỏ ra ngoài.khốn nạn...nhưng thôi!! Giờ k phải là lúc cái tôi lên ngôi.e kiềm lại và cười với hắn) a thích e chiều tới ...z luôn!
-anh: a thất vọng về e quá.a chỉ nghĩ e bán nghệ k bán thân....ko ngờ...a chỉ hỏi thoi.a ko có nhu cầu!!
- em: ( ráng nhịn con.xuống con) dạ a k cần z thì e cũng hiểu.yếu sinh lý như a chắc chỉ a b c thôi.
A ta nhủ bị e chọc ngay chỗ điên.hắn lao vào e.hôn e ngấu nghiến.tay a ta sờ soạng người e.e lấy hết sức đạp a ta ra.a ta lọt xuống ghế.bạn a ta đỡ a ta dậy.e rối rít xin lỗi a ta vì ko muốn hỏng kế hoạch.
-em: xin lỗi a.a làm bất ngờ quá nên e....
- anh: ko sao!!!
Hình như giận thì phải.e kệ.e xin phép vào tolet trang điểm lại.nhạc sập sình e cố tìm xem có lỗ thông qua phòng kế bên ko.nhưng xui cho e ko có.e gọi dt a phục vụ
- em: alo a ơi.cá cắn câu chưa a??
-đồng nghiệp; thả mồi rồi.chờ nước đục xíu e.
E tắt máy.thì ra bọn chúng đang vào trận.e ráng chờ tình hình như thế nào rồi ra tay.
E bước ra khỏi phòng vệ sinh thì nhìn các e đang nhún nhảy....bị sờ mó đủ chỗ...e thấy thương thay thân phận phụ nữ....máy e có tín hiệu....e định bước ra khỏi phòng e tính giả say đi lộn phòng nhưng sực nhớ người e k có mùi rượu.a ta nắm tay e lại.e lại phải lấy a làm bình phong rùi.e giựt tay a ấy ra.e tiến đến bàn để rượu .e rót từ người xuống chân.a trố mắt nhìn e.e tự đắt.
-em: bộ thân hình e đẹp lắm khi tắm rượu đúng ko a???
-anh: ko!! Thân hình e ko đẹp bằng chai remy 3lít giá 7tr mà e đang tắm!!!
Chết tui roy.thế là tiêu một tháng lương....e cũng quê quê vì bị chê.e bỏ ra một mạch.hắn định đuổi theo e thì bị một e ôm lại. e mặc kệ.kế hoạch của e làm sao vào được phòng bọn chúng để bắt được bọn mua bán và sử dụng chất cấm.
em mở cửa phòng bọn chúng. em lọt vào trong. đập vào mắt e là một cảnh tượng thác loạn còn hơn cả thời tiền sử.
Một nhóm thì đập đá. một nhóm thì đứng lắc quay cuồng theo nhạc. một nhóm thì quan hệ tình dục tập thể. giờ mà e la....các người đã bị bắt chắc gì bọn chúng hay. e lấy máy nhá đồng nghiệp thì một tên lao vào e. e né người sang trái. khóa tay hắn lại. rút chiếc còng một bên khóa tay hắn còn một bên e đẩy vào núm cửa.hắn la lên. một số đứa tỉnh quay sang e.e vận dụng hết công lực xông vào bọn chúng. cú đá 360 của e được phát huy tác dụng. đang tác chiến hăng thì chiếc váy của e nó kêu...tẹt...tẹt...má ơi! e nhìn xuống thì nó rách cả ...thấy hết quần chíp...đáng lẽ quê thì e dừng nhưng máu e nó đang hăng...e quánh dục được 4 tên ...có dùng cả đòn kẹp cổ.....haha....e vừa kẹp hắn gục thì đồng nghiệp e tràn vào...đa số là nam...thấy cú quật hắn ai cũng trố mắt nhìn....e ko hiểu có thấy....màu đỏ ko nữa....!!! mấy a vào bắt bọn chúng. e được a đội trưởng tặng cho chiếc áo che lại cái váy rách. rồi e cũng được ra khỏi chỗ đó.mà ngồi chung xe với tất cả những người trong quán được mời về đồn.e ngồi kế hắn.
- khi nãy đi đâu vậy??
- kệ tui hỏi làm gì?
-thì...a ...lo cho e...sợ e đi mất!!
- a lo cho tui á?? k lẽ a thích tui hả( e trố mắt)
- mơ ah!! sợ đi mất toi 7tr chai rượu í
- xí...yên tâm tui trả cho đồ keo kiệt bủn xỉn
-mà...e làm gì để váy rách dữ vậy?
-để ý chi vô duyên!
- chắc...bị a công an nào túm ...cố chạy để rách ha?
-ừa!! a ấy còn cho cả chiếc áo để che đây này!!! ( e nghênh mặt)
- uh!! để xem về đồn còn dắc ý vậy ko??
xe tới nơi....đương nhiên là e được cho về...e bước ra khỏi chỗ...thì a ta la lên
- ủa mấy a gì kì vậy? sao thả cô ta mà ko thả tôi? chúng tôi ngồi cùng phòng mà?
- tôi về trước nhá!!chai rượu nữa tôi gửi trả sau...bye...(e vẫy tay cười chọc quê)
-rớt cái áo che cái váy kìa ( hắn nhíu mày)
em quê quá..kéo cái áo lên và ra về
e còn nghe vẳng vẳng tiếng hắn thắc mắc vì sao e được về mà a ta phải ở lại??
thì mấy a đồng nghiệp hù a ta là còn nói nữa bắt ở 2 ngày thì a ta nhăn nhó im lặng một cách miễn cưỡng và tỏ ra rằng sao cuộc đời bất công vậy.
Rồi e cũng tìm mọi cách gửi 7tr lại công ty a ấy. nhưng a ấy ko tìm ra dc e ở đâu.
bẵng đi một thời gian.e nhàn tênh ko có lệnh gọi gì cả. e ăn ở ko ở nhà. thỉnh thoảng dc cấp trên triệu tập họp hay tập huấn nghiệp vụ. hàng xóm e ko biết e làm nghề gì. họ cứ rêu rao e là hư hỏng suốt ngày ăn chơi lêu lỏng đi vũ trường ca fe....v..v lại còn xăm mình. mà thật sự cái " tha thu" đó là e mua về dán trong một vụ bắt bọn cho vay nặng lãi...ba mẹ e chỉ cười cho qua ko giải thích.
Rồi e cũng có công ăn việc làm trở lại.
Nhiệm vụ của e là làm sao giải thoát trẻ e bị bắt cóc và bọn chúng đang bắt trẻ em đi xin ăn hàng ngày.
lần này căn cứ của chúng là một tòa biệt thư cao cấp tách biệt với thế giới bên ngoài.hầu như ko ai dc ra vào đó.bởi e ngồi theo dõi suốt chỉ có người làm với tài xế là ra vào thường xuyên còn lại tách biệt hẳn với mọi người. e hỏi thăm quán nước cạnh đường thì bà ta cũng ko biết nhà đó ai là chủ và có những ai trong đấy. cho thấy rằng bọn chúng rất tinh vi và thận trọng. lần này e vào vai con ở.phải nói ở nhà e có làm gì đâu. ba mẹ cưng chiều nên ba cái việc nữ công gia chánh phải nói e tệ...hơn vợ thằng đậu...ha...ha thế mà lần này sếp lại trao e chức vụ thật cao cấp...con ở hí hí. thui thì e cũng nhận. nhiệm vụ cao cả mà...e phải học nấu ăn của mẹ cả tuần...rồi chợ búa..v.v.
Hôm đấy e được sếp ra lệnh đột nhập trà trộn vào biệt thự bằng mọi giá....e nhấn chuông cửa một ông sồn sồn ra mở cửa..
- kiếm ai??( vẻ mặt rất hung dữ)
- da.....con ...con...xin việc làm!
- ở đây ko có thiếu người. đi đi
- chú ơi...chú thương tình giúp con với...hu..hu( e khóc như thật.....thật ra là sức dầu gió xanh...má ơi nó cai xè con mắt) nhà con bị cháy...ba mẹ mất hết ...( con xin lỗi ba mẹ xíu nha)...giờ con tha phương cầu thực....chú ơi...cho con làm ở đây bao ăn thôi cũng dc....chú ơi...( e quỳ xuống níu tay ông ấy)
- buông ra ...làm gì vậy...đi ra chỗ khác nhanh....( ông ấy đá e...)
- bỏ tay nó ra ( một bà cô khác xuất hiện) mày làm dc gì
- dạ...con làm gì cũng dc...con chỉ xin 2 bữa ăn thôi cô ơi ( bộ dạng e giờ thảm hại hơn....ăn mày nữa....thôi cũng kệ...lỡ chơi thì chơi tới)
- tao không thiếu người làm...nhưng tao đang cần một đứa làm công việc này giúp tao " bà ta suy tính một hồi" thôi được rồi...mày theo tao vào đây!!
e mừng húm trong bụng....phải khoe với sếp mới dc...haha...e như diễn viên zị tèn ơi!..
bà ta dắt e qua căn biệt thự đến một khu đất cũng rộng thênh thang...có một căn nhà cấp 4 ở đấy. e bước vào trong . bà ta mở đèn lên....cảnh tượng e ko tin nổi trước mắt e...con nít đủ lứa tuổi....má ơi! tụi nó đều ngủ im ru hết.....e tính hỏi bà ta....ở đâu ra nhiều con nít vậy...nhưng thôi nếu e nhiều chuyện chắc bà ta sẽ đuổi e mất...mới suy nghĩ bà ta đã chặn họng e
- mày liệu hồn đó! ko được lép xép trong nhà này có những gì, nếu ko muốn ông chủ chặt đầu mày...
-(e tỏ vẻ rung sợ) dạ....
bà ta móc trong túi ra một gói
- đây nè, mày chỉ việc trộn sao tao không biết vào sữa vào thức ăn bọn chúng cho chúng ngủ thế này là được. ngoài ra mày thay quần áo , tắm rửa cho chúng, làm được ko?
- dạ được, mà gói này là gói gì vậy cô?
- thuốc ngủ!!giờ mày ngủ ở đây với bọn chúng luôn!
em nhìn những e bé thật tội nghiệp. đứa nhỏ đứa lớn đều nằm dưới gạch ko có nổi 1 cái gối.trời gần tối có vài đứa tỉnh. e tắm rửa và thay đồ cho chúng. bà ta sai cô người làm đem đồ ăn lại.e giả vờ hỏi thăm cô ấy xem có thông tin gì không.
- cô ơi! sao ở đây có nhiều con nít vậy cô?
cô ta nhìn lắm la lắm lét như sợ ai nghe cô ta nói rồi cô ta nói nhỏ vừa đủ e và cô ta nghe
- bị bắt cóc hết đó, xong rồi hả, cho chúng uống thuốc ngủ. sau đó cho bọn chăn dắt cho thuê lại người xin ăn. một đứa vầy là 300 ngàn một ngày, đứa càng nhỏ thì càng mắc có khi 800 lận đó!
trời ơi thật tội nghiệp cho bọn nhỏ đang được cha mẹ yêu thương che chở vậy mà phải.....e muốn rơi nước mắt.
cô ta tiếp
-còn đứa nào lớn hơn thì bắt đi xin ăn tiền nó kiếm được bị lấy hết.ở đây đừng có nhiều chuyện nha hôn, con nhỏ làm công việc của cô do nhiều chuyện với mấy bà giúp việc ngoài kia bị ông chủ.....xử chết rồi. mới hôm qua thôi!
trời hix hix nguy hiểm quá mẹ ơi! hix nhưng e cũng an tâm vì có các anh phía sau bảo vệ e.
cô ta hướng dẫn e
nè. lấy thuốc ngủ pha với sữa cho đứa nhỏ, đứa lớn thì trộn với đồ ăn rồi làm đi tui đi ah.
em nhìn gói thuốc ngủ như thuốc độc vậy....e ko nỡ làm vậy với bọn trẻ. uống như vầy hoài thần kinh tụi nói chắc.....ko phát triển được luôn quá.,
có một con bé tỉnh dậy nhìn e nó gọi
-mẹ ơi!mẹ đến đây cứu con hả mẹ...huhu
e chạy lại ôm con bé
-ừa chị đến cứu e đây. đừng khóc. nín đi e! để bọn chúng nghe được là ko xong đâu
con bé nín
- chị là ai?
- nữa e sẽ biết giờ nghe chị hỏi e phải trả lời thật cho chị nha
-dạ
- nhà e ở đâu? vì sao e bị bắt?
-e ở trà vinh. e đang đi học thì tự nhiên bị một người đàn ông bắt...rồi e tỉnh dậy thấy ở đây. lúc đầu e khóc dữ lắm rồi sau đó e cứ ngủ suốt....có những bạn ko ăn không ngủ...hu...hu...bị chúng bắt bán qua trung quốc lấy nội tạng rồi chị ơi...hu..hu
- e bao nhiêu tuổi? e tên gì?
- dạ e được 8 tuổi. e tên khánh
- bậy giờ chúng kêu gì e cứ ngoan ngoãn làm theo đi. có cơ hội chị sẽ giải thoát cho các em.hứa với chị nha.
e vừa nói tới đó bà ta quay lại nhìn e
- mày ko lẹ tắm rửa cho chúng ăn?? để một hồi tỉnh cả lũ nó khóc um sùm tao bị chửi chết lẹ đi mày
e vâng dạ và làm theo bà ta. tuy nhiên e bớt lượng thuốc ngủ lại....cho vào thức ăn và sữa...bé nhỏ nhất mới có 10 tháng tuổi mà phải uống thuốc ngủ như thế này, đúng là quân ác độc.sau khi làm xong nhiệm vụ e lẻn vào tolet để báo cáo lại tình hình cho sếp.các a đã bố trí dàn ngoài.phần tay trong chỉ có e và một anh nữa đang ở trong nhà đóng vai ma cô.e thở phào nhẹ nhõm dù sao e cũng có người ứng phó tiếp e.
ngày hôm sau bọn trẻ được đưa đi hết.có lẽ là chúng được cho thuê.ở đời quả thật có nhiều cảnh trái ngang. ở nhà các e được là con cưng của ba mẹ. giờ phải vất vưỡng ngoài đường mặc người ta đánh đập đối xử tệ bạc như thế này có khóc cũng chẳng ai xót. e nhất quyết phải đưa bọn chúng ra pháp luật trừng trị.
e phải dọn dẹp chỗ đó nguyên buổi sáng. trưa được ăn cơm trưa, chập gần tối các e được đưa lần lượt về. e trông mãi sao chẳng thấy bé khánh.
bà ta đến đưa thuốc cho e
-mày bỏ thuốc vào đi
- sao thiếu một đứa vậy cô?
- ông chủ bán rồi!!!
e muốn rớt cả hủ thuốc tay chân e đông cứng lại muốn chạy ngay bắt thằng chủ mất. khánh ơi hôm qua chị còn hứa giúp e thoát khỏi cái địa ngục trần gian vậy mà.....e khóc thật ....bà ta la e
- mày ko lẹ đi ở đó thút thít gì nữa??nên nhớ con nhỏ kiua cũng y như mày mà bị chặt đầu đấy con.liệu mà sống nhé!!!
e vâng dạ cho qua chuyện trong lòng tràn lên nỗi căm phẫn.lũ này phải đem ngũ mã phanh thây mới hả dạ.
e lại qua một đêm khó ngủ.sáng bọn chúng lại đưa các bé đi. hi vọng hôm nay ko mất bé nào nữa. tội con, mới 10 tháng tuổi cũng ko tha...
e nhìn theo tụi nhỏ mà trong lòng vô cùng khó chịu. bà ta gọi e giật cả mình!
- NÀY! mày làm gì mà thất thần vậy, biết đường ko? đi ra chợ mua thêm thuốc với sữa hộ tao!tiền đây
- dạ...con mới ở quê lên sao biết đường ạ?"( con đường này thật ra e đi nát nhừ)
- đi thẳng rẽ phải sau đó quẹo trái nhìn thấy cái bảng là tới, nhớ chưa?
- dạ....e khúm núm vẻ mặt tội nghiệp
- tiền thừa mày giữ đi tao cho!
- dạ con cảm ơn....
mới 2 ngày được ra khỏi nơi địa ngục trần gian đó mà với e như 2 năm vậy.
đang đi được một đoạn bỗng có tiếng gọi
-ê ê ê
e quay qua quay lại...thì ra là a chàng remy 7tr. e ngó lơ giả vờ ko quen
a ta dừng xe hơi lại. và đi bộ chạy theo e. e càng đi nhanh a ta càng chạy theo
-cô! đứng...lại...cho tui( vừa nói vừa thở hổn hển)
- tui ko có quen a! a lầm ai rồi!
- lầm sao được...mà lầm!sao cô ra nông nổi này vậy?
nông nổi này? là sao? e nhìn lại bộ đồ trên người e...quả thật đúng là " nông nổi này" nó rách vài chỗ , cái đầu rối bù, buộc đại một nhợ chun. mặt ko son phấn gì....tái xanh. haiz e im lặng đi tiếp. a ta lại nói
- cô bán hết đồ để đền tiền cho tui đó ha?rồi quán dẹp tiệm cô bị đánh đập ra vầy phải ko?
chời chời! a ta suy diễn hay thiệt,e sút mắc cười nhưng ráng nhịn.
- cô cứ ầm lấy 7tr này đi. để trang trãi cuộc sống. nhìn cô lúc đầu tui gặp với lúc này...tui xót quá!
-a đi ra chỗ khác. tui đã bảo ko quen a mà.
- thôi mà, đừng ngại ngùng gì nửa...tuy lúc này cô xấu thật, nhưng tui ko có vì vậy mà kì thị cô đâu!
- nhà a bán lưỡi câu ha?
-ko nhà tui kinh doanh bất động sản
- vậy sao a mở miệng ra câu nào cũng móc họng ngta hết trơn vậy?
a ta chưa kịp trả lời máy e có tín hiệu khẩn. một a đồng nghiệp của e xuất hiện. a ta đạp e một cái ngã lăn
- sao mày đi mua đồ ko mua ở đây nói chuyện đung đưa với trai hả?
cha nội này, đá mạnh thiệt.
a ta nhìn e trố mắt
- a kia dừng lại! sao a đánh người khác vậy? có tin tui báo công an ko
mày báo đi, nói một hồi tao xẻo lỗ tai mày giờ tin ko? cút!!
- a đi đi, kệ tui, tui đang làm ngưởi ở cho ngta, a đừng can thiệp vào , a đi đi.
a đồng nghiệp e nháy mắt ra phía sau...thì ra bà đi theo dõi e...bà ta đang thử e....phải diễn nữa rồi....
e khóc lóc
-dạ tại ảnh theo chọc e chứ e có biết gì đâu ( xin lỗi nha a chàng remy)
-thằng kia mày cần gái gú thì đi ra chỗ khác mà kiếm.con này nó là con ở của ông chủ tao. mày mà lạng quạng tao...thiến ah!
em nghe tới từ thiến muốn cười ngay. nhìn mặt a chàng tái xanh ko còn giọt máu.bà ta vẫn đứng đằng xa quan sát. e vội đứng lên giải tán đám đông
- dạ thưa a e đi mua đồ tiếp. giao tên này cho a xử lí ( e nháy mắt với a đồng nghiệp!)
- mày con ko mau biến? ( a đồng nghiệp hét to)
-dạ ( a ta hoảng hồn bỏ chạy mất dép)
e vừa đi vừa mỉn cười hoài...chắc ai gặp mình cứ nghĩ mình có vấn đề quá...
sau khi e mua đồ về bà ta gọi e ra và bảo
-khi nãy tao thử mày...xem mày có phải....ah mà thôi. giờ thì tao cũng tạm tin mày. từ mai mày được lên nhà trên quét dọn. lương tao sẽ trả cho mày.!
- dạ con cám ơn bà....
e nghĩ thầm vậy là có cơ hội gắn máy nghe lén rồi. vậy mà 2 hôm nay e cứ lo lo ko biết làm sao để gắn máy nghe lén! thế là công việc xâm nhập của e thành công được 50% giờ là kế hoạch lấy thông tin xem chúng mua bán trẻ em bằng cách nào và trao đổi ra sao.
buổi sáng e lên nhà trên quét dọn. quả thật căn biệt thư quá sang trọng và đẹp. nhìn vào biết hẳn là ông ta đã buôn bán ko biết bao nhiêu trẻ em mới được cơ ngơi này. rồi ông sẽ phải trả giá thôi " ông chủ"
vừa đi vừa nghĩ e vấp phải bậc thang và té.
-ui da, đau quá
- con có sao không?
tiếng ai mà nghe êm tai vậy ta? e ngước lên nhìn , một người đàn ông trung niên. phong độ lịch lãm...đẹp trai theo kiểu trung niên.
- dạ...dạ...ko sao...mà ông là
-mày ko mau xin lỗi ông chủ con kia! ở đó còn hỏi( bà ta quát )
thì ra là hắn " con" ngọt xớt nghe lầm chết. tên quỷ dữ là đây!
- dạ...ko sao thưa ông!
- con là người mà má hoàng nói đó ah
- dạ thưa ông chủ, nó đó, con theo dõi rồi, ko có gì khả nghi. ba má nó chết. trôi sông lạc chợ ông chủ ah
-con có đồng ý làm con nuôi ta ko?
ở đâu ra vậy chời, con nuôi gì ở đây nữa?? bộ ông ta tính bán luôn phụ nữ hay sao mà...ngắm ngay mình vậy chời!
- dạ thôi thưa ông, ông thân phận cao sang, con nghèo hèn...con không dám trèo cao đâu thưa ông.
- ta nói con đừng từ chối.má hoàng.dọn phòng trên cho ta, để con bé ngủ dưới ko được đâu. nhanh !!
chèn ơi! mình có phước dữ từ con ở giờ lên vai con nuôi ông chủ, thiệt tình dạo diễn có tâm ớn/haha
- con cười gì vậy?
chết cha! lo tưởng tượng xém xíu lộ
- dạ dạ...con vui quá ah mà
- thôi dc rồi. con dọn vào phòng ở đi
bà ta tên là má hoàng ah. sao mình dc nhận làm con nuôi mà bà ta cứ cười tắm tét hoài zậy?chắc kèo này ko được ngon rồi. thôi kệ mình thăm dò cái đã
nhà gồm ở trước có phòng khách rộng thật rộng. ngoài có sân vườn, mà theo e dự đoán đây chì là căn cứ hắn trao đổi mua bán chứ ko phải để ở. bởi trong phòng khách ko treo hình gia đình hay bất cứ thứ gì. nhưng nhà hắn chỗ nào cũng có camera...điệu này mình phải cẩn thận hơn nữa mí dc...
tối đến sau khi lo cho tụi nhỏ ngủ e cũng được về phòng ngủ. e cứ suy nghĩ mãi ông ta nhận e làm con nuôi có mục đích gì? hay là......ông ta có ý đồ đen tối với e?? miên man suy nghĩ một hồi e ngủ lúc nào không hay.
sáng hôm sau e giật mình thức dậy.có tiếng gõ cửa là bà ta. e ra mở cửa
- ông chủ kêu cô chuẩn bị sửa soạn ông dẫn đi có việc. đây đồ đẹp của cô đây
sao đổi cách xưng hô rồi?e cũng lo sợ ko biết ông ta mưu đồ gì nhưng có a đồng nghiệp theo ểm trợ e cũng đỡ lo. thay đồ trang điểm nhẹ xíu nhìn e không còn " nông nổi " như a ta nói nữa. e bước xuống nhà. ông ta kêu e vào bàn ăn sáng cùng ông ta
-nhìn con hôm nay khá hơn rồi đấy ngồi đi
- dạ...con...ko dám
- ta bảo ngồi thì ngồi đi
miễn cưỡng e ngồi xuống
ông ta nhìn vẻ mặt nghiêm lắm
- hôm nay ta có buổi giao dịch quan trọng lắm. ta cần con đi theo ta tiếp khách
biết ngay mà, loài cầm thú như ông thì có gì là lòng tốt!được tôi chơi tới với ông
- dạ, nhưng con đâu biết chữ nghĩa gì đâu mà giúp ông??
- gọi ta là ba đi, chính vì con không biết chữ ta mới dẫn theo...giấy tờ quan trọng của ta con sẽ không đọc được, ta kêu gì thì con làm nấy nhớ chưa?
- dạ...
ăn sáng xong e ra trước hiên nhà đứng thì gặp a đồng nghiệp đang chờ ở xe. e nhìn a ta vẻ lo ngại. ánh mắt a ta như muốn nói không sao.e lại nhìn về phía ngôi nhà có những đứa e lo cho chúng lắm.hi vọng phi vụ này thành công để bọn trẻ chóng trở về gia đình.
- đi nhanh con
ông ta nhanh chóng bước lên xe hơi 16 chỗ.2 anh cận vệ bỏ 1 bao gì vào sau xe. e cũng tò mò không biết bao đó đựng cái gì.xe lao nhanh đến một quán 3 tầng. e cũng chả để ý tên quán chỉ thấy hồi hộp trong lòng.khó tả làm sao.
xe ngừng ông ta nắm tay e lôi xuống. 2 người cận vệ cũng bước ra sau e.e có thủ sẵn con dao trong người. nếu gặp chuyện bất trắc e cũng có vật phòng thủ. bước vào quán cũng khá đông khách tầng trệt. e lướt mắt nhìn. í có thêm 2 anh đồng nghiệp ngồi ở dưới nữa...ko lẽ...hôm nay sếp chốt vụ này?...e linh cảm có người nhìn e...quay lại sau lưng thì ra là a ta...số e với a ta như là....cái giống gì ak...oan gia hay sao cứ gặp hoài khi đang làm nhiệm vụ vậy chời? a ta cũng đang định sấn tới e...thì a đồng nghiệp e hiểu được vấn đề, nhìn a ta đưa tay ra hiệu cắt cổ...chắc a ta nhớ đến vụ thiến nên lùi lại và chỉ nhìn e.
e đi lên lầu cùng ông ta.2 cận vệ đứng ở dưới lầu. tầng trên không có khách. chỉ có một chiếc bàn, chắc có lẽ ông ta bao tầng trên cũng nên.
-ngồi xuống! ( giờ ông ta ra lệnh cho e luôn)
e ngoan ngoãn làm theo.
có thêm 4 người xuất hiện. họ đi lên và ngồi vào bàn
- chào anh. đây là con gái tôi
- chào các chú
- vào vấn đề đi
ông ta nháy mắt với 4 ông kia
- hàng tôi để ở dưới xe, có mang tiền ko?
- còn lành lặn không đó?
- hàng ngon đảm bảo.tiền trao cháo múc nhé?lấy hợp đồng trong cặp đưa ba
e lấy trong cặp ra hợp đồng.chời ơi mua bán nội tạng trẻ em. e cố gắng lấy bình tĩnh như ko đọc được nội dung tờ giấy ghi. ông ta đưa người đàn ông đối diện và nói
- hàng tôi để dưới xe, ông muốn xem luôn ko?
- chúng tôi sẽ xem sao...giờ mời ông về đồn với chúng tôi
- các ông? các ông là...
- vâng, đúng như ông nghĩ....chúng tôi là ...
người đàn ông chưa nói hết, ông ta móc ra một cây súng và túm cổ e và nhắm vào đầu e
- tụi bây tưởng tao ngu lắm ha? bước tới tao bắn nó
giờ e đang là con tin ak ha? chèn ơi ngộp thở quá
- ông nên bỏ vũ khí xuống và đầu hàng đi, chúng tôi đã bao vây hết chỗ này ông chạy ko thoát đâu
- tao sẽ ko chạy. tao sẽ chết chung với con nhỏ này. tụi mày muốn không?
tụi bây tránh tao ra.
ông ta túm cổ e lôi xềnh xệch đi. đáng ra e sẽ tránh được ông ta nhưng còn cây súng trong tay ông ta, nếu để ông ta cầm súng tẩu thoát thì những người ở dưới lầu sẽ trở thành con tin...thôi thì e chịu để có dịp ra tay. mọi người ở dưới lầu trố mắt nhìn. định thần một hồi mọi người chạy tán loạn. còn a ta đứng nhìn e.
- bỏ cô ấy ra đi mà....
-mày là thằng nào? muốn làm a hùng cứu mỹ nhân ah? cút
- ông bỏ ra đi...ko thì....
ĐÙNG!!!
một phát súng được bắn ra. ông ta nhắm vô chân a ta, máu văng tung tóe, a ta té xuống đất ôm chân mọi người la hét um sùm. 2 tên cận vệ nhìn nhau và hỏi ông ta
- tụi e đi theo không thưa ông chủ??
- tụi mày ...tao không tin ai hết....cút
rồi ông ta đẩy e lên chiếc xe 16 chỗ do ông ta láy và chạy đi....
e ngồi ghế kế bên và súng ông ta đang chỉa thẳng vào đầu e. e cũng rất lo sợ. nhìn kính chiếu hậu thì thấy xe các anh chạy theo phía sau. ông ta tăng tốc và chạy như bay. bất chấp ở phái trước có gì. rầm!!!
ông ta đụng trúng một người đi sang đường ngã lăn và ông ta bất chấp, đụng vào cây dù của chị bán đá mía.chiếc xe đá mía bay vào một gốc...ông ta điên rồi.
- ông dừng lại đi pháp luật sẽ khoang hồng....ông như thế này...sẽ chết đó
- hahaha...mày sợ chết ah?tao có chết cũng có mày đi chung sợ gì...
rồi ông ta rồ ga hơn nữa...còi xe công an vang lên....2 xe áp sát xe hắn..đụng vào nhau nghe chan chát...e nghiêng hết bên này lẫn bên kia...bám vào thành ghế mà vẫn còn sợ...
ông ta rẽ vào một khúc cua rồi cắt đuôi xe các đồng nghiệp
-haha làm sao chạy lại tao
- ông đưa tôi đi đâu?
- tới nơi mày sẽ biết. câm ngay mõn chó mày lại!!
xe chạy thật nhanh...e cũng chẳng biết mình đi tới đâu
rồi tiếng thắng xe lại...két.!!!!
hắn ta túm tóc e và lôi xuống xe.kéo e vào một căn nhà hoang...tay chân e muốn rụng rời....hắn ta muốn gì đây? hắn ta trói e lại vào một cái ghế và buộc chân e lại. rồi hắn ta quay lại chiếc xe lôi xuống một cái túi....hắn mở chiếc túi ra....trời ơi...chiếc đầu bé khánh xuất hiện rồi cả thân hình e ....e muốn hét tung lên...tên tàn bạo độc ác
hắn cười như điên dại
- má!!! hôm nay đáng lẽ tao có món tiền ngon rồi. nội tạng con bé này phải được mấy nghìn vậy mà.....lũ chó đó dám gài tao...hôm nay để ông xem bọn bây tìm được ông không
hắn ta móc ra một con dao.từ từ mổ bụng bé khánh ra...e chỉ biết nhắm mắt lại....e khóc...
-sao ông ác quá vậy?hu hu...con bé có tội tình gì?
mắt hắn long sòng lên nhìn e
- mày câm mồn không? tao phải ăn nội tạng nó xả xui
chời ơi...sao trên đời này có một tên ác thú này tồn tại? hắn lôi ruột con bé,gan phèo phổi cho vào miệng nhai ngấu nghiến...e như xem được phim kinh dị sống động hình ảnh 3D trực tuyến vậy...máu nhỉu tỏn tỏn từ tay hắn chảy xuống...e cựa quậy tay chân..e nhớ lại chiếc vòng e có khóe...bằng kĩ thuật mở tay khi bị trói e mở tay từ từ....e quan sát xung quanh xem có gì để hạ gục hắn không thì e nhớ trong người e còn một con dao...e móc ra
-ông đầu hàng đi
miệng ông ta máu tùm lum quay người lại nhìn e...hình như ông ta không được bình thường....ông ta lao tới e...e né sang một bên, e đưa cây dao ra
- ông lao tới tôi đâm ông đó
ông ta không còn sợ gì nữa.nhào vào e.e quẹt trúng tay ông ta chảy máu. ông ta rút súng ra và bắn e. ĐÙNG!!!!!!
máu từ ngực ông ta chảy ra phía sau là a đồng nghiệp của e.e mừng muốn khóc....e cười như mếu
- không có a ...e chầu diêm vương rồi...sao a tìm được e?
- điện thoại e có định vị mà
thì ra e có đem đt trong người mà e quên. e móc dt gọi sếp và báo cáo tình hình. e cùng a đồng nghiệp gom lại những nội tạng bé khánh cho vào người e. e ôm khánh vào lòng và khóc...chị hứa cứu e...mà giờ....e khóc như mưa. a đồng nghiệp an ủi e.
- thôi e, đừng khóc nữa giờ chúng ta mau dẫn hắn về chịu tội với pháp luật, nhà hắn còn một căn hầm chứa em bé bị bắt cóc lấy nội tạng nữa , giờ chúng ta phải giải cứu các em bé bị chăn dắt lẫn bị nhốt ở dưới hầm.
- dạ
tiếng còi xe công an vang lên. vậy là sếp e đã đến. là đàn ông mà sếp nhìn cảnh tượng bé khánh sếp cũng không khỏi xúc động.
đội e quay lại nhà hắn ta, phá cửa tầng hầm. ( cái hầm này do a đồng nghiệp giả làm ma cô điều tra ra) một cảnh tượng ko thể tin nỗi. hắn làm những cái chuồng như chuồng chó, một bên hắn nhốt các bé, một bên hắn nhốt chó săn.
các anh nhanh chóng thả các bé ra. chúng hoảng loạn, sợ hãi khóc um cả lên. cả đội phải an ủi tinh thần chúng rằng các cô chú là công an, còn đối với bé nhỏ hơn thì được bế đưa ra xe cứu thương kiểm tra sức khỏe.
e đi lên nhà hắn kiểm tra xem còn gì nữa không,. khi vào phòng hắn thì có nhiều màn hình để hắn xem camera. rồi hình treo trên tường toàn là hình sexy kích dục....có một móc khóa nhỏ nắm cạnh cửa sổ, em mở ra thì có một cầu thang nhỏ bật ra. e gọi anh đồng nghiệp thì a ấy bước theo e xuống....hắn không chỉ mua bán trẻ con...mà....
những xác phụ nữ lõa thể nằm chất đống, trời ơi tên này bệnh hoạn nhất hành tinh vậy mà lâu nay hắn cứ nhởn nhơ tồn tại trong xã hội này. trong căn phòng đó ó đầy những dụng cụ tra tấn tình dục theo thời trung cổ....có lẽ để thõa màn thú tính bệnh hoạn của hắn mà hắn có thể quan hệ với cả Xác chết....thật đau xót cho các chị em phụ nữ...họ chết mà cũng không được yên thân...
(còn tiếp)
Kỉ luật bên c.a rât nghiêm ngặt.con gái chứ e cũng k dc nương tay.học võ e cũng bị tẩn nhừ người
Thầy bảo.ko làm thật khi va chạm bọn giang hồ trộm cướp nó ko có nương đâu.cho nên e cũng gọi là có miếng võ phòng thân.rồi e dc đi làm nhiệm vu.
Lần đầu của e trong vai cô gái tiếp viên cafe.nào giờ e có mặc váy nào qua gối đâu vậy mà giờ công việc bắt e phải theo.rồi môi thì đỏ chót.uýnh cả kg phấm lên mặt.e bưng cafe chứ có phải bia ôm đâu mà nhiều khách kg lịch sự cứ nhè cái mông e mà vả....cũng muốn bẻ loại tay của chúng lắm mà ráng nhịn cười cho xong.rồi mục tiêu của e cũng tới.hắn chọn một góc khuất tầm nhìn hút thuốc.e sợ 2 chân cũng run lắm.lần đầu va chạm tội phạm ma túy...má ơi....con sợ.lòng e run...tới nỗi bưng cái mâm cfe nó kêu lẩy bẩy...đồng nghiệp sợ e làm bứt dây động rừng nên vỗ vai e trấn an.e bưng cfe ra cho hắn và hỏi
E: a ơi .có cần e ngồi đây....không?
Hắn: ( đưa mắt nhìn e) không!!
E: a lấy thuốc hút chứ??
Hắn: ko thấy điếu thuốc trên tay tôi sao mà hỏi.
E: hihi...a khó tính quá hà...
Hắn: ngồi xuống!!!
E cứ như con mèo ngoan.hắn bảo e ngồi e ngồi xuống cái một lòng thì thầm tự nhủ" một hồi m biết tay bà"...
Rồi tên thứ 2 cũng xuất hiện.hắn mang theo một túi đen.ngồi xuống kế tên kia.vừa ngồi xuống hắn lấy tay sờ đui e.đậu xanh rau má ..nào giờ chưa có người iu để sờ mà giờ bị mấy thằng tội phạm dê như vậy nhục quá .nhưng thôi.e hi sinh vì sự nghiệp.e giả vờ đạp chân nó.
- em: úi e xin lỗi a nha...a uống j e pha cho
- hàng mới hả đại ca?? Cho a ly sữa e nha. Hắn định lấy tay sờ ngực mình thì mình né sang một bên
- em: đậu xanh rau má a nha
Bổ lắm í ( e cười thầm ; tao chửi m í kkk)
- ua cũng dc e...
Rồi hắn quay sang nhìn dáo dát đưa cho tên kia một bịch trăng trắng ....e vào xong lấy ly nước bưng ra.ngay lúc tên kia đang chụp gói trắng.e đặt ly xuống nhìn đồng nghiệp ra ám hiệu...e la lên
" a"!" A kinh doanh bột tắm trắng ha??"
Các bạn biết ko??? Mặt 2 tên đó ko còn một giọt máu vì cái miệng mình la lớn quá...
Rồi 2 đồng nghiệp nam ập vào.chúng đẩy e ra.làm e ngã nhào vô bàn của một a ngồi uống cfe một mình.e đang định đứng lên rược theo bọn chúng thì một bàn tay nắm e lại và la e "cô ngồi núp đây đi.chạy lạng quạng chúng bắn chết giờ.giang hồ xử nhau đấy.để yên đi" không lẽ giờ nói rằng : a ah e la c.a? Thì sẽ bị kỉ luật lộ thân phận.thôi thì vai đầu tiên đóng cho đạt .e cũng ngồi núp với a ta.a ấy lấy dt ra va nói " phải quay phim đưa fb mới dc.cảnh hay"
" haiz...giới trẻ giờ e cũng chả hiểu ra sao?" Vừa suy nghĩ thì đạn từ đâu bay lạc vô dt a ngồi núp với e.nó bể tan tành.cái gương mặt ấy mà đi thi thách thức danh hài bảo đãm giựt 100 củ....haha....e cười...khoái chí...thì a ấy quay qua e nhìn e với ánh mắt hình ziên đạn...
E thấy mình cũng hơi zô ziên .nên ráng nín cười như nín địt í.
- em: e xin chia buồn cùng a...xem như của đi thay người vậy
- anh ta: ( mặt thỉu não) iphone7 ...mới mua"!!
Thốn chưa??? Chắc mới mua định khoe thì ......e lại cười tiếp....
Bỗng cái bàn lao về phía e.e chưa kịp ngậm cái miệng lại thì a ấy ôm đầu e và đỡ dùm e cái bàn ấy....đùng !! Tiếng súng bắn chỉ thiên.2 tên đã bị tóm gọn.e xoay lại nhìn a ấy ngất đi từ lúc nào....sau đó
...e phải vào bệnh viện chăm sóc a í mấy ngày.nhưng a í vẫn nghĩ e chỉ là cô nhân viên bưng cafe
Vào bệnh viện e thay đổi trang phục và bỏ lớp makeup .e đeo chiếc kính cận .bước vào phòng
-em: a khỏe rồi chứ?
- anh: e...e ..là??
- em: ah....người a hứng dùm chiếc bàn í
- anh: e nhìn dễ thương hơn khi nãy....sao e lại đi làm tiếp viên cafe???
Em vừa gọt cam cho a ta vừa suy nghĩ lí do.j đây ta?? Ah
- em: dạ....ba má nghèo...e ko có tiền đóng học phí...nên phải đi làm thêm
A ta nhìn e ánh mắt thương cảm rồi nói
- anh: hay e làm thêm công ty a đi.đỡ hơn phải làm tiếp viên bị người ta.....
- em: dạ e cảm ơn lòng tốt của a .nhưng...má e dặn ra đường đừng nên tin ai hết.thấy a cũng khỏe...e thăm chút e đi nhé.chào a!!!
A ta chưa kịp nói câu nào e đã vội rời khỏi phòng.ở lại hồi chắc lộ mất thôi.
Về cơ quan e bị sếp la vì k theo sát a e tác chiến.e giải thích vì cứu người mới rời đội thì dc sếp tha vì lần đầu làm nhiệm vụ.e học hỏi các a c rất nhiều .khi vào cuộc ai ai cũng nhìn rất nghiêm và hết lòng phục vụ cho đất nước.họ bỏ lại vợ con..gia đình ngày đêm làm nhiệm vụ mà ko một lời ca thán.bị thương hay hi sinh thì họ vẫn ko than thở.chỉ biết rằng nghề này là những chiến sĩ thầm lặng...
Radio 94 recorder - ứng dụng nghe radio trên điện thoại |
PHÁ ÁN THỨ 2
VŨ TRƯỜNG XOX club
vai diễn lần này của e là vũ nữ...e phải tìm ra những bằng chứng nhóm tội phạm sử dụng matuy.thuốc lắc .ma túy tổng hợp.kekain...v..v
Lần này e phải đi thăm dò cách ăn mặc đi đứng của những cô gái ấy cả nửa tháng....học makeup.học nhảy.học múa cột....nhiều khi e cũng khâm phục các cô ấy...e học võ.nên việc uống dẽo .nhún nhảy e rất cứng...haiz....mệt thật.
Trang phục cũng ko nhiều vải.nhiều khi áo chỉ còn bằng một chiếc áo ngực...váy thì ngắn...ôi..thôi
Vào xox club e xin mãi mới dc.vì họ nhìn e k giống vũ nữ....phải kêu một tên ma cô dc đút tiền trước bảo lãnh thì họ mới tin.
E vào cả tuần mà ko thấy những tên dử dụng ma túy ở đâu.chỉ thấy lúc về có 3 4 tên biểu hiện ngáo thuốc..tìm hoài k ra manh mối đội e cũng nản...
Rồi vô tình hôm ấy...e đang vào wc .ngồi trong một phòng thì nghe tiếng rù rì của 2 đứa con gái ở ngoài.e ráng lắng tai nghe thì chúng nói với nhau là sẽ có đại tiệc matuy ở phòng 507 .e hiểu ra bọn chúng chỉ hành động ở phòng vip thôi.
E liền móc dt gọi đồng nghiệp.một a giả làm phuc vụ.e nhờ a kiếm khách dùm e phòng kế bên.và 2 a nữa đang đóng vai dân chơi trà trộn với bọn chúng. E chạy ra khỏi wc. Tìm kế tiếp cận bọn chúng.chúng đông quá dù e có vào dc cũng khó đối phó.e ra hiệu a bồi bàn rằng bọn chúng đang lên. E lót tót theo sau.vào phòng 506 .có 4 người khách và đi vào cùng e còn 3 em nữa.e vô cùng bất ngờ gặp đúng a ta.e vờ k quen.nhưng mấy a kia k chọn e.e đành ngồi kế a ấy
-em: chào a! ( nụ cười méo xệch)
-anh: ( a ta thì thầm vào tai e) e nhiều công việc nhỉ?? Vậy chắc e cũng đi qua đêm phải k??a đang cần!!"
-em:(thiệt tình nghe tới chữ qua đêm e muốn tán hắn một cái và bỏ ra ngoài.khốn nạn...nhưng thôi!! Giờ k phải là lúc cái tôi lên ngôi.e kiềm lại và cười với hắn) a thích e chiều tới ...z luôn!
-anh: a thất vọng về e quá.a chỉ nghĩ e bán nghệ k bán thân....ko ngờ...a chỉ hỏi thoi.a ko có nhu cầu!!
- em: ( ráng nhịn con.xuống con) dạ a k cần z thì e cũng hiểu.yếu sinh lý như a chắc chỉ a b c thôi.
A ta nhủ bị e chọc ngay chỗ điên.hắn lao vào e.hôn e ngấu nghiến.tay a ta sờ soạng người e.e lấy hết sức đạp a ta ra.a ta lọt xuống ghế.bạn a ta đỡ a ta dậy.e rối rít xin lỗi a ta vì ko muốn hỏng kế hoạch.
-em: xin lỗi a.a làm bất ngờ quá nên e....
- anh: ko sao!!!
Hình như giận thì phải.e kệ.e xin phép vào tolet trang điểm lại.nhạc sập sình e cố tìm xem có lỗ thông qua phòng kế bên ko.nhưng xui cho e ko có.e gọi dt a phục vụ
- em: alo a ơi.cá cắn câu chưa a??
-đồng nghiệp; thả mồi rồi.chờ nước đục xíu e.
E tắt máy.thì ra bọn chúng đang vào trận.e ráng chờ tình hình như thế nào rồi ra tay.
E bước ra khỏi phòng vệ sinh thì nhìn các e đang nhún nhảy....bị sờ mó đủ chỗ...e thấy thương thay thân phận phụ nữ....máy e có tín hiệu....e định bước ra khỏi phòng e tính giả say đi lộn phòng nhưng sực nhớ người e k có mùi rượu.a ta nắm tay e lại.e lại phải lấy a làm bình phong rùi.e giựt tay a ấy ra.e tiến đến bàn để rượu .e rót từ người xuống chân.a trố mắt nhìn e.e tự đắt.
-em: bộ thân hình e đẹp lắm khi tắm rượu đúng ko a???
-anh: ko!! Thân hình e ko đẹp bằng chai remy 3lít giá 7tr mà e đang tắm!!!
Chết tui roy.thế là tiêu một tháng lương....e cũng quê quê vì bị chê.e bỏ ra một mạch.hắn định đuổi theo e thì bị một e ôm lại. e mặc kệ.kế hoạch của e làm sao vào được phòng bọn chúng để bắt được bọn mua bán và sử dụng chất cấm.
em mở cửa phòng bọn chúng. em lọt vào trong. đập vào mắt e là một cảnh tượng thác loạn còn hơn cả thời tiền sử.
Một nhóm thì đập đá. một nhóm thì đứng lắc quay cuồng theo nhạc. một nhóm thì quan hệ tình dục tập thể. giờ mà e la....các người đã bị bắt chắc gì bọn chúng hay. e lấy máy nhá đồng nghiệp thì một tên lao vào e. e né người sang trái. khóa tay hắn lại. rút chiếc còng một bên khóa tay hắn còn một bên e đẩy vào núm cửa.hắn la lên. một số đứa tỉnh quay sang e.e vận dụng hết công lực xông vào bọn chúng. cú đá 360 của e được phát huy tác dụng. đang tác chiến hăng thì chiếc váy của e nó kêu...tẹt...tẹt...má ơi! e nhìn xuống thì nó rách cả ...thấy hết quần chíp...đáng lẽ quê thì e dừng nhưng máu e nó đang hăng...e quánh dục được 4 tên ...có dùng cả đòn kẹp cổ.....haha....e vừa kẹp hắn gục thì đồng nghiệp e tràn vào...đa số là nam...thấy cú quật hắn ai cũng trố mắt nhìn....e ko hiểu có thấy....màu đỏ ko nữa....!!! mấy a vào bắt bọn chúng. e được a đội trưởng tặng cho chiếc áo che lại cái váy rách. rồi e cũng được ra khỏi chỗ đó.mà ngồi chung xe với tất cả những người trong quán được mời về đồn.e ngồi kế hắn.
- khi nãy đi đâu vậy??
- kệ tui hỏi làm gì?
-thì...a ...lo cho e...sợ e đi mất!!
- a lo cho tui á?? k lẽ a thích tui hả( e trố mắt)
- mơ ah!! sợ đi mất toi 7tr chai rượu í
- xí...yên tâm tui trả cho đồ keo kiệt bủn xỉn
-mà...e làm gì để váy rách dữ vậy?
-để ý chi vô duyên!
- chắc...bị a công an nào túm ...cố chạy để rách ha?
-ừa!! a ấy còn cho cả chiếc áo để che đây này!!! ( e nghênh mặt)
- uh!! để xem về đồn còn dắc ý vậy ko??
xe tới nơi....đương nhiên là e được cho về...e bước ra khỏi chỗ...thì a ta la lên
- ủa mấy a gì kì vậy? sao thả cô ta mà ko thả tôi? chúng tôi ngồi cùng phòng mà?
- tôi về trước nhá!!chai rượu nữa tôi gửi trả sau...bye...(e vẫy tay cười chọc quê)
-rớt cái áo che cái váy kìa ( hắn nhíu mày)
em quê quá..kéo cái áo lên và ra về
e còn nghe vẳng vẳng tiếng hắn thắc mắc vì sao e được về mà a ta phải ở lại??
thì mấy a đồng nghiệp hù a ta là còn nói nữa bắt ở 2 ngày thì a ta nhăn nhó im lặng một cách miễn cưỡng và tỏ ra rằng sao cuộc đời bất công vậy.
Rồi e cũng tìm mọi cách gửi 7tr lại công ty a ấy. nhưng a ấy ko tìm ra dc e ở đâu.
bẵng đi một thời gian.e nhàn tênh ko có lệnh gọi gì cả. e ăn ở ko ở nhà. thỉnh thoảng dc cấp trên triệu tập họp hay tập huấn nghiệp vụ. hàng xóm e ko biết e làm nghề gì. họ cứ rêu rao e là hư hỏng suốt ngày ăn chơi lêu lỏng đi vũ trường ca fe....v..v lại còn xăm mình. mà thật sự cái " tha thu" đó là e mua về dán trong một vụ bắt bọn cho vay nặng lãi...ba mẹ e chỉ cười cho qua ko giải thích.
Rồi e cũng có công ăn việc làm trở lại.
Nhiệm vụ của e là làm sao giải thoát trẻ e bị bắt cóc và bọn chúng đang bắt trẻ em đi xin ăn hàng ngày.
lần này căn cứ của chúng là một tòa biệt thư cao cấp tách biệt với thế giới bên ngoài.hầu như ko ai dc ra vào đó.bởi e ngồi theo dõi suốt chỉ có người làm với tài xế là ra vào thường xuyên còn lại tách biệt hẳn với mọi người. e hỏi thăm quán nước cạnh đường thì bà ta cũng ko biết nhà đó ai là chủ và có những ai trong đấy. cho thấy rằng bọn chúng rất tinh vi và thận trọng. lần này e vào vai con ở.phải nói ở nhà e có làm gì đâu. ba mẹ cưng chiều nên ba cái việc nữ công gia chánh phải nói e tệ...hơn vợ thằng đậu...ha...ha thế mà lần này sếp lại trao e chức vụ thật cao cấp...con ở hí hí. thui thì e cũng nhận. nhiệm vụ cao cả mà...e phải học nấu ăn của mẹ cả tuần...rồi chợ búa..v.v.
Hôm đấy e được sếp ra lệnh đột nhập trà trộn vào biệt thự bằng mọi giá....e nhấn chuông cửa một ông sồn sồn ra mở cửa..
- kiếm ai??( vẻ mặt rất hung dữ)
- da.....con ...con...xin việc làm!
- ở đây ko có thiếu người. đi đi
- chú ơi...chú thương tình giúp con với...hu..hu( e khóc như thật.....thật ra là sức dầu gió xanh...má ơi nó cai xè con mắt) nhà con bị cháy...ba mẹ mất hết ...( con xin lỗi ba mẹ xíu nha)...giờ con tha phương cầu thực....chú ơi...cho con làm ở đây bao ăn thôi cũng dc....chú ơi...( e quỳ xuống níu tay ông ấy)
- buông ra ...làm gì vậy...đi ra chỗ khác nhanh....( ông ấy đá e...)
- bỏ tay nó ra ( một bà cô khác xuất hiện) mày làm dc gì
- dạ...con làm gì cũng dc...con chỉ xin 2 bữa ăn thôi cô ơi ( bộ dạng e giờ thảm hại hơn....ăn mày nữa....thôi cũng kệ...lỡ chơi thì chơi tới)
- tao không thiếu người làm...nhưng tao đang cần một đứa làm công việc này giúp tao " bà ta suy tính một hồi" thôi được rồi...mày theo tao vào đây!!
e mừng húm trong bụng....phải khoe với sếp mới dc...haha...e như diễn viên zị tèn ơi!..
bà ta dắt e qua căn biệt thự đến một khu đất cũng rộng thênh thang...có một căn nhà cấp 4 ở đấy. e bước vào trong . bà ta mở đèn lên....cảnh tượng e ko tin nổi trước mắt e...con nít đủ lứa tuổi....má ơi! tụi nó đều ngủ im ru hết.....e tính hỏi bà ta....ở đâu ra nhiều con nít vậy...nhưng thôi nếu e nhiều chuyện chắc bà ta sẽ đuổi e mất...mới suy nghĩ bà ta đã chặn họng e
- mày liệu hồn đó! ko được lép xép trong nhà này có những gì, nếu ko muốn ông chủ chặt đầu mày...
-(e tỏ vẻ rung sợ) dạ....
bà ta móc trong túi ra một gói
- đây nè, mày chỉ việc trộn sao tao không biết vào sữa vào thức ăn bọn chúng cho chúng ngủ thế này là được. ngoài ra mày thay quần áo , tắm rửa cho chúng, làm được ko?
- dạ được, mà gói này là gói gì vậy cô?
- thuốc ngủ!!giờ mày ngủ ở đây với bọn chúng luôn!
em nhìn những e bé thật tội nghiệp. đứa nhỏ đứa lớn đều nằm dưới gạch ko có nổi 1 cái gối.trời gần tối có vài đứa tỉnh. e tắm rửa và thay đồ cho chúng. bà ta sai cô người làm đem đồ ăn lại.e giả vờ hỏi thăm cô ấy xem có thông tin gì không.
- cô ơi! sao ở đây có nhiều con nít vậy cô?
cô ta nhìn lắm la lắm lét như sợ ai nghe cô ta nói rồi cô ta nói nhỏ vừa đủ e và cô ta nghe
- bị bắt cóc hết đó, xong rồi hả, cho chúng uống thuốc ngủ. sau đó cho bọn chăn dắt cho thuê lại người xin ăn. một đứa vầy là 300 ngàn một ngày, đứa càng nhỏ thì càng mắc có khi 800 lận đó!
trời ơi thật tội nghiệp cho bọn nhỏ đang được cha mẹ yêu thương che chở vậy mà phải.....e muốn rơi nước mắt.
cô ta tiếp
-còn đứa nào lớn hơn thì bắt đi xin ăn tiền nó kiếm được bị lấy hết.ở đây đừng có nhiều chuyện nha hôn, con nhỏ làm công việc của cô do nhiều chuyện với mấy bà giúp việc ngoài kia bị ông chủ.....xử chết rồi. mới hôm qua thôi!
trời hix hix nguy hiểm quá mẹ ơi! hix nhưng e cũng an tâm vì có các anh phía sau bảo vệ e.
cô ta hướng dẫn e
nè. lấy thuốc ngủ pha với sữa cho đứa nhỏ, đứa lớn thì trộn với đồ ăn rồi làm đi tui đi ah.
em nhìn gói thuốc ngủ như thuốc độc vậy....e ko nỡ làm vậy với bọn trẻ. uống như vầy hoài thần kinh tụi nói chắc.....ko phát triển được luôn quá.,
có một con bé tỉnh dậy nhìn e nó gọi
-mẹ ơi!mẹ đến đây cứu con hả mẹ...huhu
e chạy lại ôm con bé
-ừa chị đến cứu e đây. đừng khóc. nín đi e! để bọn chúng nghe được là ko xong đâu
con bé nín
- chị là ai?
- nữa e sẽ biết giờ nghe chị hỏi e phải trả lời thật cho chị nha
-dạ
- nhà e ở đâu? vì sao e bị bắt?
-e ở trà vinh. e đang đi học thì tự nhiên bị một người đàn ông bắt...rồi e tỉnh dậy thấy ở đây. lúc đầu e khóc dữ lắm rồi sau đó e cứ ngủ suốt....có những bạn ko ăn không ngủ...hu...hu...bị chúng bắt bán qua trung quốc lấy nội tạng rồi chị ơi...hu..hu
- e bao nhiêu tuổi? e tên gì?
- dạ e được 8 tuổi. e tên khánh
- bậy giờ chúng kêu gì e cứ ngoan ngoãn làm theo đi. có cơ hội chị sẽ giải thoát cho các em.hứa với chị nha.
e vừa nói tới đó bà ta quay lại nhìn e
- mày ko lẹ tắm rửa cho chúng ăn?? để một hồi tỉnh cả lũ nó khóc um sùm tao bị chửi chết lẹ đi mày
e vâng dạ và làm theo bà ta. tuy nhiên e bớt lượng thuốc ngủ lại....cho vào thức ăn và sữa...bé nhỏ nhất mới có 10 tháng tuổi mà phải uống thuốc ngủ như thế này, đúng là quân ác độc.sau khi làm xong nhiệm vụ e lẻn vào tolet để báo cáo lại tình hình cho sếp.các a đã bố trí dàn ngoài.phần tay trong chỉ có e và một anh nữa đang ở trong nhà đóng vai ma cô.e thở phào nhẹ nhõm dù sao e cũng có người ứng phó tiếp e.
ngày hôm sau bọn trẻ được đưa đi hết.có lẽ là chúng được cho thuê.ở đời quả thật có nhiều cảnh trái ngang. ở nhà các e được là con cưng của ba mẹ. giờ phải vất vưỡng ngoài đường mặc người ta đánh đập đối xử tệ bạc như thế này có khóc cũng chẳng ai xót. e nhất quyết phải đưa bọn chúng ra pháp luật trừng trị.
e phải dọn dẹp chỗ đó nguyên buổi sáng. trưa được ăn cơm trưa, chập gần tối các e được đưa lần lượt về. e trông mãi sao chẳng thấy bé khánh.
bà ta đến đưa thuốc cho e
-mày bỏ thuốc vào đi
- sao thiếu một đứa vậy cô?
- ông chủ bán rồi!!!
e muốn rớt cả hủ thuốc tay chân e đông cứng lại muốn chạy ngay bắt thằng chủ mất. khánh ơi hôm qua chị còn hứa giúp e thoát khỏi cái địa ngục trần gian vậy mà.....e khóc thật ....bà ta la e
- mày ko lẹ đi ở đó thút thít gì nữa??nên nhớ con nhỏ kiua cũng y như mày mà bị chặt đầu đấy con.liệu mà sống nhé!!!
e vâng dạ cho qua chuyện trong lòng tràn lên nỗi căm phẫn.lũ này phải đem ngũ mã phanh thây mới hả dạ.
e lại qua một đêm khó ngủ.sáng bọn chúng lại đưa các bé đi. hi vọng hôm nay ko mất bé nào nữa. tội con, mới 10 tháng tuổi cũng ko tha...
e nhìn theo tụi nhỏ mà trong lòng vô cùng khó chịu. bà ta gọi e giật cả mình!
- NÀY! mày làm gì mà thất thần vậy, biết đường ko? đi ra chợ mua thêm thuốc với sữa hộ tao!tiền đây
- dạ...con mới ở quê lên sao biết đường ạ?"( con đường này thật ra e đi nát nhừ)
- đi thẳng rẽ phải sau đó quẹo trái nhìn thấy cái bảng là tới, nhớ chưa?
- dạ....e khúm núm vẻ mặt tội nghiệp
- tiền thừa mày giữ đi tao cho!
- dạ con cảm ơn....
mới 2 ngày được ra khỏi nơi địa ngục trần gian đó mà với e như 2 năm vậy.
đang đi được một đoạn bỗng có tiếng gọi
-ê ê ê
e quay qua quay lại...thì ra là a chàng remy 7tr. e ngó lơ giả vờ ko quen
a ta dừng xe hơi lại. và đi bộ chạy theo e. e càng đi nhanh a ta càng chạy theo
-cô! đứng...lại...cho tui( vừa nói vừa thở hổn hển)
- tui ko có quen a! a lầm ai rồi!
- lầm sao được...mà lầm!sao cô ra nông nổi này vậy?
nông nổi này? là sao? e nhìn lại bộ đồ trên người e...quả thật đúng là " nông nổi này" nó rách vài chỗ , cái đầu rối bù, buộc đại một nhợ chun. mặt ko son phấn gì....tái xanh. haiz e im lặng đi tiếp. a ta lại nói
- cô bán hết đồ để đền tiền cho tui đó ha?rồi quán dẹp tiệm cô bị đánh đập ra vầy phải ko?
chời chời! a ta suy diễn hay thiệt,e sút mắc cười nhưng ráng nhịn.
- cô cứ ầm lấy 7tr này đi. để trang trãi cuộc sống. nhìn cô lúc đầu tui gặp với lúc này...tui xót quá!
-a đi ra chỗ khác. tui đã bảo ko quen a mà.
- thôi mà, đừng ngại ngùng gì nửa...tuy lúc này cô xấu thật, nhưng tui ko có vì vậy mà kì thị cô đâu!
- nhà a bán lưỡi câu ha?
-ko nhà tui kinh doanh bất động sản
- vậy sao a mở miệng ra câu nào cũng móc họng ngta hết trơn vậy?
a ta chưa kịp trả lời máy e có tín hiệu khẩn. một a đồng nghiệp của e xuất hiện. a ta đạp e một cái ngã lăn
- sao mày đi mua đồ ko mua ở đây nói chuyện đung đưa với trai hả?
cha nội này, đá mạnh thiệt.
a ta nhìn e trố mắt
- a kia dừng lại! sao a đánh người khác vậy? có tin tui báo công an ko
mày báo đi, nói một hồi tao xẻo lỗ tai mày giờ tin ko? cút!!
- a đi đi, kệ tui, tui đang làm ngưởi ở cho ngta, a đừng can thiệp vào , a đi đi.
a đồng nghiệp e nháy mắt ra phía sau...thì ra bà đi theo dõi e...bà ta đang thử e....phải diễn nữa rồi....
e khóc lóc
-dạ tại ảnh theo chọc e chứ e có biết gì đâu ( xin lỗi nha a chàng remy)
-thằng kia mày cần gái gú thì đi ra chỗ khác mà kiếm.con này nó là con ở của ông chủ tao. mày mà lạng quạng tao...thiến ah!
em nghe tới từ thiến muốn cười ngay. nhìn mặt a chàng tái xanh ko còn giọt máu.bà ta vẫn đứng đằng xa quan sát. e vội đứng lên giải tán đám đông
- dạ thưa a e đi mua đồ tiếp. giao tên này cho a xử lí ( e nháy mắt với a đồng nghiệp!)
- mày con ko mau biến? ( a đồng nghiệp hét to)
-dạ ( a ta hoảng hồn bỏ chạy mất dép)
e vừa đi vừa mỉn cười hoài...chắc ai gặp mình cứ nghĩ mình có vấn đề quá...
sau khi e mua đồ về bà ta gọi e ra và bảo
-khi nãy tao thử mày...xem mày có phải....ah mà thôi. giờ thì tao cũng tạm tin mày. từ mai mày được lên nhà trên quét dọn. lương tao sẽ trả cho mày.!
- dạ con cám ơn bà....
e nghĩ thầm vậy là có cơ hội gắn máy nghe lén rồi. vậy mà 2 hôm nay e cứ lo lo ko biết làm sao để gắn máy nghe lén! thế là công việc xâm nhập của e thành công được 50% giờ là kế hoạch lấy thông tin xem chúng mua bán trẻ em bằng cách nào và trao đổi ra sao.
buổi sáng e lên nhà trên quét dọn. quả thật căn biệt thư quá sang trọng và đẹp. nhìn vào biết hẳn là ông ta đã buôn bán ko biết bao nhiêu trẻ em mới được cơ ngơi này. rồi ông sẽ phải trả giá thôi " ông chủ"
vừa đi vừa nghĩ e vấp phải bậc thang và té.
-ui da, đau quá
- con có sao không?
tiếng ai mà nghe êm tai vậy ta? e ngước lên nhìn , một người đàn ông trung niên. phong độ lịch lãm...đẹp trai theo kiểu trung niên.
- dạ...dạ...ko sao...mà ông là
-mày ko mau xin lỗi ông chủ con kia! ở đó còn hỏi( bà ta quát )
thì ra là hắn " con" ngọt xớt nghe lầm chết. tên quỷ dữ là đây!
- dạ...ko sao thưa ông!
- con là người mà má hoàng nói đó ah
- dạ thưa ông chủ, nó đó, con theo dõi rồi, ko có gì khả nghi. ba má nó chết. trôi sông lạc chợ ông chủ ah
-con có đồng ý làm con nuôi ta ko?
ở đâu ra vậy chời, con nuôi gì ở đây nữa?? bộ ông ta tính bán luôn phụ nữ hay sao mà...ngắm ngay mình vậy chời!
- dạ thôi thưa ông, ông thân phận cao sang, con nghèo hèn...con không dám trèo cao đâu thưa ông.
- ta nói con đừng từ chối.má hoàng.dọn phòng trên cho ta, để con bé ngủ dưới ko được đâu. nhanh !!
chèn ơi! mình có phước dữ từ con ở giờ lên vai con nuôi ông chủ, thiệt tình dạo diễn có tâm ớn/haha
- con cười gì vậy?
chết cha! lo tưởng tượng xém xíu lộ
- dạ dạ...con vui quá ah mà
- thôi dc rồi. con dọn vào phòng ở đi
bà ta tên là má hoàng ah. sao mình dc nhận làm con nuôi mà bà ta cứ cười tắm tét hoài zậy?chắc kèo này ko được ngon rồi. thôi kệ mình thăm dò cái đã
nhà gồm ở trước có phòng khách rộng thật rộng. ngoài có sân vườn, mà theo e dự đoán đây chì là căn cứ hắn trao đổi mua bán chứ ko phải để ở. bởi trong phòng khách ko treo hình gia đình hay bất cứ thứ gì. nhưng nhà hắn chỗ nào cũng có camera...điệu này mình phải cẩn thận hơn nữa mí dc...
tối đến sau khi lo cho tụi nhỏ ngủ e cũng được về phòng ngủ. e cứ suy nghĩ mãi ông ta nhận e làm con nuôi có mục đích gì? hay là......ông ta có ý đồ đen tối với e?? miên man suy nghĩ một hồi e ngủ lúc nào không hay.
sáng hôm sau e giật mình thức dậy.có tiếng gõ cửa là bà ta. e ra mở cửa
- ông chủ kêu cô chuẩn bị sửa soạn ông dẫn đi có việc. đây đồ đẹp của cô đây
sao đổi cách xưng hô rồi?e cũng lo sợ ko biết ông ta mưu đồ gì nhưng có a đồng nghiệp theo ểm trợ e cũng đỡ lo. thay đồ trang điểm nhẹ xíu nhìn e không còn " nông nổi " như a ta nói nữa. e bước xuống nhà. ông ta kêu e vào bàn ăn sáng cùng ông ta
-nhìn con hôm nay khá hơn rồi đấy ngồi đi
- dạ...con...ko dám
- ta bảo ngồi thì ngồi đi
miễn cưỡng e ngồi xuống
ông ta nhìn vẻ mặt nghiêm lắm
- hôm nay ta có buổi giao dịch quan trọng lắm. ta cần con đi theo ta tiếp khách
biết ngay mà, loài cầm thú như ông thì có gì là lòng tốt!được tôi chơi tới với ông
- dạ, nhưng con đâu biết chữ nghĩa gì đâu mà giúp ông??
- gọi ta là ba đi, chính vì con không biết chữ ta mới dẫn theo...giấy tờ quan trọng của ta con sẽ không đọc được, ta kêu gì thì con làm nấy nhớ chưa?
- dạ...
ăn sáng xong e ra trước hiên nhà đứng thì gặp a đồng nghiệp đang chờ ở xe. e nhìn a ta vẻ lo ngại. ánh mắt a ta như muốn nói không sao.e lại nhìn về phía ngôi nhà có những đứa e lo cho chúng lắm.hi vọng phi vụ này thành công để bọn trẻ chóng trở về gia đình.
- đi nhanh con
ông ta nhanh chóng bước lên xe hơi 16 chỗ.2 anh cận vệ bỏ 1 bao gì vào sau xe. e cũng tò mò không biết bao đó đựng cái gì.xe lao nhanh đến một quán 3 tầng. e cũng chả để ý tên quán chỉ thấy hồi hộp trong lòng.khó tả làm sao.
xe ngừng ông ta nắm tay e lôi xuống. 2 người cận vệ cũng bước ra sau e.e có thủ sẵn con dao trong người. nếu gặp chuyện bất trắc e cũng có vật phòng thủ. bước vào quán cũng khá đông khách tầng trệt. e lướt mắt nhìn. í có thêm 2 anh đồng nghiệp ngồi ở dưới nữa...ko lẽ...hôm nay sếp chốt vụ này?...e linh cảm có người nhìn e...quay lại sau lưng thì ra là a ta...số e với a ta như là....cái giống gì ak...oan gia hay sao cứ gặp hoài khi đang làm nhiệm vụ vậy chời? a ta cũng đang định sấn tới e...thì a đồng nghiệp e hiểu được vấn đề, nhìn a ta đưa tay ra hiệu cắt cổ...chắc a ta nhớ đến vụ thiến nên lùi lại và chỉ nhìn e.
e đi lên lầu cùng ông ta.2 cận vệ đứng ở dưới lầu. tầng trên không có khách. chỉ có một chiếc bàn, chắc có lẽ ông ta bao tầng trên cũng nên.
-ngồi xuống! ( giờ ông ta ra lệnh cho e luôn)
e ngoan ngoãn làm theo.
có thêm 4 người xuất hiện. họ đi lên và ngồi vào bàn
- chào anh. đây là con gái tôi
- chào các chú
- vào vấn đề đi
ông ta nháy mắt với 4 ông kia
- hàng tôi để ở dưới xe, có mang tiền ko?
- còn lành lặn không đó?
- hàng ngon đảm bảo.tiền trao cháo múc nhé?lấy hợp đồng trong cặp đưa ba
e lấy trong cặp ra hợp đồng.chời ơi mua bán nội tạng trẻ em. e cố gắng lấy bình tĩnh như ko đọc được nội dung tờ giấy ghi. ông ta đưa người đàn ông đối diện và nói
- hàng tôi để dưới xe, ông muốn xem luôn ko?
- chúng tôi sẽ xem sao...giờ mời ông về đồn với chúng tôi
- các ông? các ông là...
- vâng, đúng như ông nghĩ....chúng tôi là ...
người đàn ông chưa nói hết, ông ta móc ra một cây súng và túm cổ e và nhắm vào đầu e
- tụi bây tưởng tao ngu lắm ha? bước tới tao bắn nó
giờ e đang là con tin ak ha? chèn ơi ngộp thở quá
- ông nên bỏ vũ khí xuống và đầu hàng đi, chúng tôi đã bao vây hết chỗ này ông chạy ko thoát đâu
- tao sẽ ko chạy. tao sẽ chết chung với con nhỏ này. tụi mày muốn không?
tụi bây tránh tao ra.
ông ta túm cổ e lôi xềnh xệch đi. đáng ra e sẽ tránh được ông ta nhưng còn cây súng trong tay ông ta, nếu để ông ta cầm súng tẩu thoát thì những người ở dưới lầu sẽ trở thành con tin...thôi thì e chịu để có dịp ra tay. mọi người ở dưới lầu trố mắt nhìn. định thần một hồi mọi người chạy tán loạn. còn a ta đứng nhìn e.
- bỏ cô ấy ra đi mà....
-mày là thằng nào? muốn làm a hùng cứu mỹ nhân ah? cút
- ông bỏ ra đi...ko thì....
ĐÙNG!!!
một phát súng được bắn ra. ông ta nhắm vô chân a ta, máu văng tung tóe, a ta té xuống đất ôm chân mọi người la hét um sùm. 2 tên cận vệ nhìn nhau và hỏi ông ta
- tụi e đi theo không thưa ông chủ??
- tụi mày ...tao không tin ai hết....cút
rồi ông ta đẩy e lên chiếc xe 16 chỗ do ông ta láy và chạy đi....
e ngồi ghế kế bên và súng ông ta đang chỉa thẳng vào đầu e. e cũng rất lo sợ. nhìn kính chiếu hậu thì thấy xe các anh chạy theo phía sau. ông ta tăng tốc và chạy như bay. bất chấp ở phái trước có gì. rầm!!!
ông ta đụng trúng một người đi sang đường ngã lăn và ông ta bất chấp, đụng vào cây dù của chị bán đá mía.chiếc xe đá mía bay vào một gốc...ông ta điên rồi.
- ông dừng lại đi pháp luật sẽ khoang hồng....ông như thế này...sẽ chết đó
- hahaha...mày sợ chết ah?tao có chết cũng có mày đi chung sợ gì...
rồi ông ta rồ ga hơn nữa...còi xe công an vang lên....2 xe áp sát xe hắn..đụng vào nhau nghe chan chát...e nghiêng hết bên này lẫn bên kia...bám vào thành ghế mà vẫn còn sợ...
ông ta rẽ vào một khúc cua rồi cắt đuôi xe các đồng nghiệp
-haha làm sao chạy lại tao
- ông đưa tôi đi đâu?
- tới nơi mày sẽ biết. câm ngay mõn chó mày lại!!
xe chạy thật nhanh...e cũng chẳng biết mình đi tới đâu
rồi tiếng thắng xe lại...két.!!!!
hắn ta túm tóc e và lôi xuống xe.kéo e vào một căn nhà hoang...tay chân e muốn rụng rời....hắn ta muốn gì đây? hắn ta trói e lại vào một cái ghế và buộc chân e lại. rồi hắn ta quay lại chiếc xe lôi xuống một cái túi....hắn mở chiếc túi ra....trời ơi...chiếc đầu bé khánh xuất hiện rồi cả thân hình e ....e muốn hét tung lên...tên tàn bạo độc ác
hắn cười như điên dại
- má!!! hôm nay đáng lẽ tao có món tiền ngon rồi. nội tạng con bé này phải được mấy nghìn vậy mà.....lũ chó đó dám gài tao...hôm nay để ông xem bọn bây tìm được ông không
hắn ta móc ra một con dao.từ từ mổ bụng bé khánh ra...e chỉ biết nhắm mắt lại....e khóc...
-sao ông ác quá vậy?hu hu...con bé có tội tình gì?
mắt hắn long sòng lên nhìn e
- mày câm mồn không? tao phải ăn nội tạng nó xả xui
chời ơi...sao trên đời này có một tên ác thú này tồn tại? hắn lôi ruột con bé,gan phèo phổi cho vào miệng nhai ngấu nghiến...e như xem được phim kinh dị sống động hình ảnh 3D trực tuyến vậy...máu nhỉu tỏn tỏn từ tay hắn chảy xuống...e cựa quậy tay chân..e nhớ lại chiếc vòng e có khóe...bằng kĩ thuật mở tay khi bị trói e mở tay từ từ....e quan sát xung quanh xem có gì để hạ gục hắn không thì e nhớ trong người e còn một con dao...e móc ra
-ông đầu hàng đi
miệng ông ta máu tùm lum quay người lại nhìn e...hình như ông ta không được bình thường....ông ta lao tới e...e né sang một bên, e đưa cây dao ra
- ông lao tới tôi đâm ông đó
ông ta không còn sợ gì nữa.nhào vào e.e quẹt trúng tay ông ta chảy máu. ông ta rút súng ra và bắn e. ĐÙNG!!!!!!
máu từ ngực ông ta chảy ra phía sau là a đồng nghiệp của e.e mừng muốn khóc....e cười như mếu
- không có a ...e chầu diêm vương rồi...sao a tìm được e?
- điện thoại e có định vị mà
thì ra e có đem đt trong người mà e quên. e móc dt gọi sếp và báo cáo tình hình. e cùng a đồng nghiệp gom lại những nội tạng bé khánh cho vào người e. e ôm khánh vào lòng và khóc...chị hứa cứu e...mà giờ....e khóc như mưa. a đồng nghiệp an ủi e.
- thôi e, đừng khóc nữa giờ chúng ta mau dẫn hắn về chịu tội với pháp luật, nhà hắn còn một căn hầm chứa em bé bị bắt cóc lấy nội tạng nữa , giờ chúng ta phải giải cứu các em bé bị chăn dắt lẫn bị nhốt ở dưới hầm.
- dạ
tiếng còi xe công an vang lên. vậy là sếp e đã đến. là đàn ông mà sếp nhìn cảnh tượng bé khánh sếp cũng không khỏi xúc động.
đội e quay lại nhà hắn ta, phá cửa tầng hầm. ( cái hầm này do a đồng nghiệp giả làm ma cô điều tra ra) một cảnh tượng ko thể tin nỗi. hắn làm những cái chuồng như chuồng chó, một bên hắn nhốt các bé, một bên hắn nhốt chó săn.
các anh nhanh chóng thả các bé ra. chúng hoảng loạn, sợ hãi khóc um cả lên. cả đội phải an ủi tinh thần chúng rằng các cô chú là công an, còn đối với bé nhỏ hơn thì được bế đưa ra xe cứu thương kiểm tra sức khỏe.
e đi lên nhà hắn kiểm tra xem còn gì nữa không,. khi vào phòng hắn thì có nhiều màn hình để hắn xem camera. rồi hình treo trên tường toàn là hình sexy kích dục....có một móc khóa nhỏ nắm cạnh cửa sổ, em mở ra thì có một cầu thang nhỏ bật ra. e gọi anh đồng nghiệp thì a ấy bước theo e xuống....hắn không chỉ mua bán trẻ con...mà....
những xác phụ nữ lõa thể nằm chất đống, trời ơi tên này bệnh hoạn nhất hành tinh vậy mà lâu nay hắn cứ nhởn nhơ tồn tại trong xã hội này. trong căn phòng đó ó đầy những dụng cụ tra tấn tình dục theo thời trung cổ....có lẽ để thõa màn thú tính bệnh hoạn của hắn mà hắn có thể quan hệ với cả Xác chết....thật đau xót cho các chị em phụ nữ...họ chết mà cũng không được yên thân...
(còn tiếp)
--Nguồn st--
Bình luận